XÂY DỰNG CÁP TREO FANSIPAN

      30

TÍNH MỘT CÁCH đưa ra LI, ĐỂ TUYẾN CÁP TREO 3 DÂY CHÍNHTHỨC ĐƯỢC VẬN HÀNH, NHỮNG CHUYÊN GIA, KỸ SƯ VÀCÔNG NHÂN ĐÃ CÓ HƠN 800 NGÀY ĐÊM LIÊN TỤC ĂNNGỦ VỚI NÚI RỪNG HOÀNG LIÊN. ĐÂY CŨNG LÀ KHOẢNGTHỜI GIAN THỬ THÁCH Ý CHÍ VÀ SỨC BỀN GHÊ GỚM NHẤTKHI HẦU HẾT VIỆC VẬN CHUYỂN NGUYÊN VẬT LIỆU XÂYDỰNG, CÁC KẾT CẤU, LINH KIỆN THÉP… ĐỀU CHỈ ĐƯỢCTHỰC HIỆN BẰNG SỨC NGƯỜI.

Bạn đang xem: Xây dựng cáp treo fansipan

NHỮNG GIẤC NGỦ CHẬP CHỜN BÓNG TUYẾT

Cuối năm 2013, ngay sau khi giấy phép desgin cáp treo Fansipancó hiệu lực, rộng 300 cán bộ, công nhân hậu thị trấn Sapa“nhận lệnh hành quân” theo tuyến phố bộ, “rải” đóng ở cácđộ cao dọc tính đến tận đỉnh núi.

Cùng khoảng thời hạn này, Nguyễn Xuân Hậu, quý ông kiến trúcsư bạn Quảng nam giới vừa trở về nước từ Australia. Chỉ ít lâusau, Hậu ngược ra khu vực miền bắc và trúng tuyển vị trí phiên dịchviên mang đến nhóm chuyên gia nước ngoại trừ đang thẳng tham giatư vấn thi công cáp treo. Theo chân 300 fan “tiền nhiệm”, cậutrai nam giới Trung bộ cũng leo cỗ vào Hoàng Liên và trở thànhmột nhân hội chứng sống xuyên suốt cho giai đoạn tàn khốc nhấttrong tổng thể quá trình lúc này hóa niềm mơ ước kéo cáp qualòng chảo Mường Hoa.


*

Nhắc tới rất nhiều ngày đầu tiên, Hậu khẽ nhăn trán: “Đường vào những điểm thi công khi ấy thực sựkinhhoàng. Cây cối thì rậm rạp. Dốc lại dựng đứng. Bản thân em chỉ đi tới dốc Đỏ là bị rớt lại, cứnằmgiữa sống lưng chừng nhưng khóc cùng chỉ mong mỏi bỏ về.”

Nhưng trở ngại không chỉ dừng lại ở lối đi hiểm trở. Chỉ gần đầy 1 tháng sau thời điểm Hậu thuộc đồngnghiệp vào núi, tuyết bất ngờ rơi trắng cả Sapa. ánh nắng mặt trời trong rừng hạ sâu khiến cho ngay cả nướcuốngcũng ngừng hoạt động dày từ bỏ 1-2cm. Từ bỏ sườn Lai Châu, gió Ô Quy hồ ràn rạt thổi khiến cho cái lạnh lẽo như cắtdacắt giết trở buộc phải căm căm hơn. Càng lên cao, thực trạng càng trở yêu cầu xấu. Tuyết đóng dày khiến cho chomặtđá trơn tru tuột, chuẩn bị vật ngã fan đi phía trên. Phần nhiều gã “người rừng” đã buộc phải nếm trải mùađôngkhắc nghiệt hàng đầu mà phải nửa chũm kỷ mới bao gồm một lần của Tây Bắc.

“Nhiều lúc, có xúc cảm mình hít vào chỉ toàn là băng lỏng rét buốt,” Hậu lưu giữ lại.

Như một “cơ duyên”, tiếp tục các năm tiếp theo đó, mưa tuyết thường xuyên rơi. Chỉ tính trong vòng thờigian hơn 800 ngày thi công, đã tất cả tới 5 lần Hậu cùng đồng nghiệp được ngủ cùng cảm hứng hít toànbănglỏng giá buốt.

Thời máu lạnh liên tiếp ở nút âm độ làm cho mọi ở trên dọc sống lưng Fansipan trởnênbất thường xuyên theo cách… bình thường nhất. Những người như Hậu quen dần với vấn đề cả tuần vắt thủtrongmấy lớp áo khoác dày sù sụ, chấp nhận quên luôn… cả kiến thức tắm rửa sản phẩm ngày.

“Tắm làm sao nổi hả anh lúc nước thì thiếu vì suối, khe làm việc quá xa, nhưng trời thì cũng thừa lạnh?Anh emcông nhân đi gùi từng can nước về dùng dần, nhưng chưa kịp đổ ra thì toàn bộ bề mặt đã đôngcứng.Sau này bắc được đường ống thì rất nhiều người lại sở hữu thêm công việc là gõ ống mang lại tan băng nhằm nướcchảyvề mỗi khi trời rét,” Hậu méo xệch lúc nhớ lại trải nghiệm cạnh tranh quên ngày nào.


*

Thiếu nước khổ một thì thiếu ăn uống khổ mười. Vào suốt phần đa tháng đầu tiên, cục bộ thức ăn uống củacánbộ, công nhân thao tác trong núi hầu như được thuê dân địa phương gùi vào theo từng đợt. Chạm chán khithờitiết xấu, buộc phải mất mấy ngày, đồ gia dụng tiếp tế new tới nơi. Đến lúc mở ra, cá khô, làm thịt lợn đã chảynước,bốc mùi hương không thực hiện được.

Tâm, người công nhân kéo cáp thuộc nhà thầu Lilama đề cập lại: bao gồm đợt mưa lớn khiến cho cho vận động cung ứngbằng sức người trong thời điểm tạm thời bị giảm đứt. Không điện, ko thức ăn, cả đội chỉ còn nhõn vài gói mỳtômchia nhau vắt cự. Để tất cả sức thường xuyên làm việc, đồng đội phải phân công nhau lan ra, hái rau xanh rừng,thậmchí bắt cả… nòng nọc của ếch núi mà ăn.

“Ngon lắm. Đặc sản của Fansipan đấy anh ạ,” chổ chính giữa cười xòa vơi bẫng.

Xem thêm: Viện Dưỡng Lão Thiên Đức : Địa Chỉ, Cơ Sở Vật Chất, Dịch Vụ Và Chi Phí

Chuyện ăn uống chín, uống sôi cũng thay đổi khái niệm xa xỉ trên đỉnh trời trong những ngày giá rét.Nhiều lúc, dọn được mâm cơm ra, nhìn hầu hết thứ nguội ngắt, lạnh tanh, đám bầy ông hôi rình lạingaongán không đồng ý rồi rứa động viên nhau ăn uống cho qua bữa.

Ăn uống là thế, mang đến giấc ngủ của họ cũng không… bình thường. Nhà của những người như Tâm, Hậu vàhàng trăm công nhân khác trong suốt phần lớn ngày đầu chỉ được dựng tạm bởi vài thân trúc uốn congghim chặt lên mặt đất. Bạt dứa đậy làm mái, lá cây trải thành giường. Cứ thế, sau ngày làm cho việcnặngnhọc, cả đám lại mang nguyên áo xống chui vào bên phía trong để ngủ.


*

Cực độc nhất là phần đa ngày mưa tuyết. Gió Ô Quy hồ nước sầm sập chạy từ bỏ sườn núi phía Lai Châu cuộn thẳngvàocác điểm cao. Ko hiếm chạm chán trường hợp, gió hất tung lều trại, chỉ từ trơ lại nhúm người rúmró,cố gắng bám dính chắc vào bất kể thứ gì quanh bản thân để không bị thổi bạt đi.

Má A Tông, cậu trai người Mông phiên bản xứ cho giờ vẫn còn rùng mình các lần nhắc về chuyện ngủ trênđỉnhmùa gió chướng. Cố nhiên gió còn tồn tại mưa đá và tuyết bất thường. Nó phá sập mái lều trúc, quăngrànrạt vào tín đồ nằm phía dưới.Tông bảo: Về sau, khi đầu tiên rời Fansipan về nhà, trong giấc mơđêm,Tông vẫn chợp chờn thấy tuyết, băng cùng gió lạnh…

Sau này, vào hồi ức của mình, Trịnh Văn Hà, trong số những người đầu tiên tham gia mở tuyếnxâydựng cáp treo Fansipan đã viết: “Ngày nắng nóng còn đỡ, ngày mát mẻ rừng đích thực là ác mộng. Mườicon ngườichen chúc trong loại lán ẩm mốc và mưa dột tong tong, nếu như ngồi thì toàn bộ cùng ngồi, ví như nằmtất cảcùng nằm, tất nhiên không thể đứng, lại tự an ủi với nhau bằng những bài bác hát ko đầu khôngcuối,những câu hỏi về gia đình, người thân mà chẳng thể gồm câu trả lời. Mưa nhiều năm ngày, thức ănchưa kịpgùi lên, công ty chúng tôi tự cải thiện bằng cách xuống suối bắt ếch. Hôm nào suôn sẻ thì được conchuộtrừng. Canh nòng nọc là món khoái khẩu của dân phiên bản xứ, tuy nhiên với công ty chúng tôi là nỗi khiếp sợ.Nhắm mắthúp tý nước, mẫu mùi tanh tanh lờ lợ ám ảnh đến tận bây giờ”…

Còng sống lưng cõng sắt đá lên… trời

Thời tiết hà khắc và đỏng đảnh là thế, nhưng quá trình thì vẫn tiếp tục phải làm. Nhiệm vụ của nhómtiên phong hôm nay là buộc phải san gạt mặt bằng, sản xuất nền móng để sẵn sàng đổ khối bê tông cho 2nhàga đi, mang lại và 4 rường cột về sau. Do những điểm được lựa chọn để xây cất đều ở sâu trong rừng rậm,đườngvào hết sức khó khăn; thêm vào đó chủ trương ko phá rừng trường đoản cú phía chủ đầu tư nên rất nhiều phương tiệnvậnchuyển đều nên đầu sản phẩm vô điều kiện. Phương pháp khả thi tốt nhất được giới thiệu và phê duyệt: cần sử dụng gùiđểcõng sắt, đá cùng các vật dụng cần thiết khác vào 6 công trường thi công trải dài từ độ dài 1.200m tới3.143m.Nguyễn Xuân Hậu, chàng kiến trúc sư con trẻ được đào tạo chính quy từ australia trở về đã từng có lần phảimắttròn mắt dẹt lúc nghe đến tới cách thức vận gửi “như thời chiến” ấy. Hậu kể, ngay chính nhữngchuyêngia quốc tế cũng không tồn tại mấy tinh thần rằng việc huy động người “cõng đá” vào rừng vẫn đạt kếtquảlạc quan.

Nhưng mặc kệ tất cả sự nghi ngại, ngày ngày, từng đoàn bạn vẫn đụn mình gùi mèo sỏi, xi măngđuđá, bám cây để vào điểm tập kết. Bọn họ lầm lũi đi, siêng năng như bạn bè kiến thợ tha mồi về tổ. Bằngcáchthức ấy, trong veo hơn một năm đầu tiên, hàng trăm tấn vật tư đã có mặt tại 6 đại công trình.Thứmáy móc duy nhất rất có thể đưa quá núi sau khoản thời gian đã tháo bong ra khỏi thành từng bộ phận là các máy trộnbêtông kích thước nhỏ.

“Ngày đầu tiên nhận việc, em được giao vác một bao xi măng từ chân núi lên điểm xây T3 <độcao1.800m-PV>. Lên đến mức nơi thì mình cũng kiệt sức,” Má A Tông sinh hoạt ngay ở kề bên thật thà gópchuyện.

Tập kết đủ vật tư thì vượt trình thi công mới được chính thức bắt đầu. Bằng 2 tay trần, nhữngATông xoay nai lưng ra đào, cuốc, san gạt chế tác mặt bằng. Công việc bề bộn nhưng quy trình tiến độ hết mức độ ì ạchdothời máu quá lạnh, cứ làm 15 - trăng tròn phút lại buộc phải chạy vào hơ tay cho giảm cóng rồi new làm tiếpđược.Lúc này, để bảo đảm công trình “chạy” kịp kế hoạch, vấn đề sống còn được đưa ra là nên phảinhanhchóng thiết lập tuyến cáp phụ nhằm tăng vận tốc vận chuyển, chuyển được thêm máy móc, thiết bị cùng vậttưvào cả 6 công trường, nhất là đại công trường thi công trên đỉnh dãy Hoàng Liên Sơn.


*

Nhưng kéo cáp ra làm sao và bằng phương tiện đi lại gì? nhớ lại thời khắc này, ông Phan Tất chiến hạ (PhóGiám đốc chuyên môn – doanh nghiệp Dịch vụ du lịch cáp treo Fansipan Sapa) kể lại: “Tính tới khoảng tầm tháng7/2014, công việc vẫn chưa bảo đảm an toàn đúng tiến độ. Dịp này, sức fan không thể bảo đảm an toàn thành côngviệc đào hố móng. Shop chúng tôi buộc đề nghị làm một con đường cáp công vụ với mức độ nâng 5 tấn nhằm mục đích mang modullên nhằm đổ bê tông. Mặc dù nhiên, các cấu khiếu nại của tuyến đường cáp này cũng rất nặng đề nghị nhà thầu một đợt nữalại chọn cách ‘vác thủ công’ lên dọc tuyến.”Là bạn thợ kéo đơn nhất còn còn lại từ công ty thầu Lilama, Tâm lắc đầu nguầy nguậy khi được đặt câu hỏi vềnhững ngày ăn uống rừng, làm việc núi nhằm rải cáp năm nào.

“Gùi đá sỏi vào công trường cực núm nào thì đàn em đi dựng cáp công vụ còn khổ hơn nữa. Đầu tiên,anh em vẫn buộc phải gùi, vác từng cấu kiện sắt thép, bao gồm thanh nặng nề tới rộng 100kg thông qua rừng. Cácthanh này về sau sẽ được dựng thành trụ cho tất cả tuyến cáp bắc qua. Rồi khiêng máy tời, khuân dầu máy.Người ngợm lúc nào cũng sặc lên mùi mỡ.”

Tới mon 1/2015, thuần túy phụ thuộc vào sức người, đường cáp công vụ (LCS) chấp nhận được vận hành,đánh dấu một cách ngoặt quan trọng của cả đại công trình xây dựng trên núi Hoàng Liên. Sản phẩm phát điện côngsuất lớn, thiết bị tư, đồ liệu, thực phẩm, thiết bị liên kết đường truyền internet... được chuyển lên.Sau nhiều tháng sống trong lều bạt ý muốn manh bên trên đỉnh Fansipan lộng gió, hàng vạn công nhân đãchính thức được sống trong các nhà có tác dụng từ vật tư nhẹ. Thiết bị bơm nước được đưa vào sử dụng.Ở trên đỉnh cao nhất, hàng trăm tấn bê tông, cốt thép, cốp pha… bạn hữu lượt theo chuyến cáp tậpkết. Chỉ trong vòng gần đầy 2 tháng, một khía cạnh sàn với trọng lượng gần 3.000m3 bê tông đã có địnhhình. LCS biến hóa một đường huyết mạch, đưa ra quyết định tới một nửa thành công của tất cả dự án.

Nhưng ngay cả khi LCS sẽ ra đời, đông đảo công nhân đỉnh Fansipan vẫn chưa khi nào rời quăng quật được vai“kiến thợ” của mình. Lần lượt, trong những tháng tiếp theo, họ vẫn còn thường xuyên còng sống lưng trong hànhtrình kéo năng lượng điện lên nóc bên Đông Dương; hành trình dài vác đá lát lên đỉnh trời. Chỉ tính riêng giai đoạnthi công khu vực ga đến, hàng trăm ngàn công nhân vẫn xoay trần, tấn công vật với hơn 4.200 viên đá nguyên khối,mỗi khối 300kg. Cứ 20 người vẫn khiêng một trụ mà hoàn toàn không có máy móc như thế nào trợ lực.Theo ông Phan vớ Thắng, để thiết kế các rường cột và 2 ga đi-đến, có thời gian hơn 1.500 cán bộ, kỹsư và công nhân được bên cạnh đó huy động. Trung bình từng công trường có khoảng 250 người thường xuyên ngủrừng, dính núi để làm việc.Lớp lớp gần như con người ấy, vào suốt rộng 800 ngày dựng cáp đã cần sử dụng chính hai tay và bờ vai củamình để tạo nên những kỷ lục thầm lặng không bao gồm thức. Quan sát họ, shop chúng tôi chợt nghĩ: ngoài ra dướimỗi một mét con đường dọc theo tuyến đường cáp bây giờ đều có ẩn giấu một phần máu, mồ hôi rơi ra từ đội quânkiến thợ ngày nào./.


*
*

Tổ chức sản xuất: Nguyễn Hoàng Nhật, Nguyễn Việt Dũng

Thực hiện: trằn Sơn Bách, Lê Minh Sơn, Phan Hải Tùng Lâm, Lã Ngọc Sơn, Nguyễn Xuân Trường, Thái Văn Trọng, Phạm Văn Ngọc, Phùng Anh Chiến

789club | iwin Thế giới game bài online