THƠ VỀ HOA DÃ QUỲ
Xin tuyển chọn một số bài thơ giỏi viết về loài hoa dã quỳ (còn điện thoại tư vấn là cúc quỳ, phía dương dại,..). Đây là đều vần thơ hoa dã quỳ new sáng tác, xin mời các bạn cùng coi qua.
Bạn đang xem: Thơ về hoa dã quỳ
![]() |
Thơ tình hoa dã quỳ (ảnh: internet) |
#04.
HOA vào GIÁ RÉT – Thơ: Nguyễn Đình HuânTháng mười hai lạnh lẽo cắt giết thịt da.Vậy mà bao hàm loài hoa vẫn nở.Hoa dã quỳ thân yêu vàng rực rỡ.Hoang dại mặt đường khu đất đỏ Tây Nguyên.
Hoa cúc đưa ra trắng tinh khiết nhẹ hiền.Ở vị trí quê bản thân một miền khu đất nhỏ.Miền khu đất Thanh Hà mùa này lộng gió.Hoa cải nở vàng rực rỡ tỏa nắng sắc hương.
Những bông hoa trong gió mùa thân thương.Ngẩng cao đầu luôn bền chí bất khuất.Tô thắm đời những nhành hoa từ đất.Giản dị đời thường chân thật đáng yêu.
Anh về đây khi trơn ngả về chiều.Nghe phảng phất tiếng sáo diều ngày đó.Hiu hắt ven sông đơn độc con đò nhỏ.Nhìn làn nước buồn đột nhiên nhớ bạn xưa.
Trong lòng anh lạnh mát gió đông lùa.Em nơi đâu sao vẫn không về lại.Anh long dong trên cánh đồng hoa cải.Với một nỗi buồn hoang hoải ko em.
#05.
HOA DÃ QUỲ – Thơ: Hoàng TrầnTrời Sen Thượng* gặp ác mộng trong sương lạnhTrên nẻo mặt đường xa thẳm cách ta điGió lay sương để thức tỉnh Dã QuỳĐổ lênh trơn một màu vàng call nắng.
Giữa đại nghìn gió lạnh từng cơn nắngGió lay lay sóng sánh cánh Dã QuỳLòng rộn ràng mà níu bước đi điTrời buông nắng nhằm Dã Quỳ rực rỡ.
Chiều ướp lạnh nhưng xanh ngắt đầy gióĐẹp mơ màng chú ý sương quện nhành hoaMàu tự tin, trẻ trung và tràn đầy năng lượng rất kiêu xa.Đọng cả yêu thương nồng nàn sắc nắng.
Bông Dã Quỳ như khía cạnh trời xinh xắnTrải thảm vàng vô tận cuối trời xanhNhư soi gương trong nắng đẹp mắt long lanhNhư tắm gội mở lòng thuộc lữ khách.
Hoa ôm trọn gió trời và hương đấtMàu quà lên biêng biếc bóng chiều rơiSáng bừng lên huyễn hoặc cuối chân trờiNhững thảm quà chở nắng và nóng cõng mây trôi.
Ngắm Dã Quỳ vào mưa vơi chiều rơiBụi li ti vương cánh hoa bịn rịnGiấu nắng đi để mưa chiều lưu luyếnTiễn chân fan lữ khách hàng thoả đắm say.
Hẹn mùa sau khoản thời gian hoa nở chỗ đâyMàu quà rộ nhằm lay hồn nắng nóng vỡMột loại hoa chắt lọc bao nỗi nhớNhư nắng xoàn toả nóng đất biên cương…!
* Sen Thượng: Tên địa điểm thuộc huyện Mường Nhé thức giấc Điện Biên. Biên thuỳ giữa nước ta và Trung Quốc.
![]() |
thơ đáng nhớ hoa dã quỳ giỏi (ảnh: internet) |
#08.
TẶNG ANH – Thơ: Hoàng LanTặng anh kia đóa dã quỳ phố núiSắc hoa quà tươi thắm buổi đầu đôngKhông kiêu sa, không lộng lẫy như hồngChỉ mặn nhưng mà chút hương thơm đồng cỏ nội
Rằng anh ơi! hoa nở đá quý muôn lốiGió lay cành như vẫy điện thoại tư vấn mùa xuânThấy không anh hoa dở hơi của núi rừngCả không gian tưng bừng tranh hoa thắm
Trời vào đông mát rượi vương sợi nắngThưa thớt dần dần hơi nóng buổi ban maiDã quỳ thôi anh nhé chẳng hoa làiHay cúc, huệ, trang đài trông rực rỡ
Em khuyến mãi anh đóa dã quỳ chớm nởChút hương tình phủ rộng cuối trời xaThoang thoảng bay trong sương nhanh chóng la đàẤm lòng anh lúc thu qua đông đến.
Xem thêm: Một số dàn đề đánh quanh năm hiệu quả, chính xác cao
#09.
TÂY NGUYÊN MÙA DÃ QUỲ – Thơ: Nguyễn Đình HuânMùa đông sang trọng vàng bùng cháy Dã Quỳ.Cùng khoe nhan sắc dọc lối đi phố núi.Hoa dân gian mà hồn ta đắm đuối.Trên những nẻo mặt đường rong ruổi Tây Nguyên.
Loài hoa đẹp tươi rất đỗi dịu hiền.Như cô nàng đang mỉm cười duyên vào gió.Trên núi rừng miền cao nguyên trung bộ đất đỏ.Sức sống tràn trề như cỏ hoang sơ.
Cứ hiên ngang bên trên sỏi đá cằn khô.Mặc mang đến gió lạnh lẽo tím mờ đông giá.Vẫn biếc xanh bên trên từng dòng lá.Hoa thắm màu nhuộm đá quý cả mùa đông.
Có ai về Tây Nguyên với ta không.Ngắm Dã Quỳ khi mùa bông đang nở.Cùng uống rượu phải Y Miên một thuở.Múa cùng cả nhà khi ánh lửa bập bùng.
Tiếng chiêng ngân vang kinh điển núi rừng.Cô gái Ê Đê thẹn thùng ánh mắt.Cho ta ham khi lần đầu gặp gỡ mặt.Rượu cạn bình lửa tắt vẫn còn đó say.
![]() |
Ảnh hoa dã quỳ với cô gái. |
#12.
ĐÓA HOA ĐỜI – Thơ: Nguyễn Đình Huân
Trên đời gồm vạn loài hoa.Hoa nào thì cũng đẹp mặn mà sắc hương.Dã Quỳ hoang dại bên đường.Vàng tươi dân dã đời thường xứng đáng yêu.
Hoa sim nhuộm tím trời chiều.Sầu đâu bi ai nỗi cô liêu một đời.Ly ly ngăn cách hai nơi.Vạn lâu xin chúc số đông lời yêu thương.
Về tối ngào ngạt Quỳnh hương.Loài hoa dò ra tên thường bèo tây.Vừa trôi vừa nở bông dày.Lục bình đựng hoa tím lộc bình mây dạt dào.
Phượng hồng nỗi nhớ nôn nao.Mùa hè nở rộ lắng đọng tiếng ve.Mi mô sa đã từng nghe.Từ đâu em tới si chuyện tình.
Từ Úc Châu tới một mình.Mùa đông hoa nở thật xinh phố buồn.Lên Đà Lạt hồ Xuân Hương.Mi mô sa đứng mặt đường đợi ai.
Thôi tạm biệt nhé bai bai.Còn những hoa đẹp đề cập hoài em ơi.Riêng em một đoá hoa đời.Cho anh si đất trời ngả nghiêng.
#13.
MÙA HOA DÃ QUỲ – Thơ: Thanh Hà Lê
Đông mang lại mùa hoa của núi đồiDã quỳ hoa đẹp của lòng tôiMùa hoa tươi thắm vùng cao đóĐà Lạt rừng hoa tuyệt đẹp vời
Ai đã có lần qua chốn mộng mơHoa kim cương say đắm kẻ yêu thơNơi này hò hẹn bao thi kháchVà phần nhiều giai nhân hầu như đợi chờ
Ai sẽ qua trên đây một lần thôiBên người yêu mến lúc rất đẹp đôiHương tình thắm dịp mùa hoa đẹpCó nhớ fan không lúc phân tách phôi
Mùa hoa tinh hoa của trời banChỉ một vị trí này lúc đông sangNhư tình cô nàng hoài nuôi giữDấu chút mùi hương rừng Dã quỳ mang
Mùa hoa thơm ngào ngạt ở nơi đâyĐôi người tình trẻ thật mê sayTình cần thơ thời điểm hoa Quỳ nởMãi nhớ mùa đông ở vùng này.