Lang Xi Trum
28

Bạn đang xem: Lang xi trum


Xem thêm: Cách Chế Biến Lưỡi Bò - Tổng Hợp 7 Cách Làm Lưỡi Bò Thơm Ngon Dễ Làm
No account? Create an account By logging in to angiangtourism.vn using a third-party service you accept angiangtourism.vn"s User agreementCô nhỏ bé Che Lá Sen Tác giả: tiluadao

Ngày xưa, tại thôn Xìtrum, tất cả một cô nhỏ nhắn xin-được-đẹp. Cô khôn cùng ngoan và vô cùng biết nghe lời. Đặc biệt Cô rất thích nạp năng lượng hạt sen bắt buộc thường chũm theo trên tay một chiếc lá sen, sản phẩm công nghệ nhứt là nhằm đỡ nhớ phân tử sen, còn sót lại thì khôn xiết nhiều tác dụng khác là: bịt mưa, nắng; dùng làm quạt đuối hay... Lót ngồi khi mỏi chân... Cùng cũng trường đoản cú đó, mọi bạn trong làng ai ai cũng gọi cô với cái brand name là: "Cô bé nhỏ che lá sen". Một hôm, chị em cô call cô vào cùng bảo: "Tỉ Bạch Miêu của con vừa new gởi meo wa nói là hiện nay đang bị ốm. Con hãy với gói vàng này sang thăm với trông tỉ giúp bà bầu nhé. Khi con đi ngang Ao Sen chổ góc Đa đầu làng, nhỏ đừng tham ăn uống sen mà lại đến bên cạnh đó nha. Mẹ nghe nói ở kia có con vật hay lừa người ăn thịt lắm". Cô bé nghe lời mẹ dặn, tay bắt buộc cầm gói quà đi cho nhà tỉ Bạch Miêu. Cô vừa đi vừa hát vu vơ mấy câu nhạc...sến. Khi đến góc Đa đầu làng, quan sát từ xa mang đến Ao Sen, cô bé xíu thấy phần lớn bông sen trong Ao nở lên đưa mấy chiếc búp béo múp như kiu call cô bé xíu hãy tới hái rước vậy, nhớ lời mẹ nên cô bé xíu còn đang bởi dự. Nhưng ở đầu cuối thì tính thèm ăn uống sen đang chiến thắng. Cô đi cho gần... Tự dưng đâu từ dưới ao khiêu vũ lên một nhỏ Ếch, nó bao gồm một blue color rất quánh biệt. Nhảy cho gần cô bé bỏng nó cất giọng "ộp ộp" hỏi: - Cô bé xíu kia, là ai cơ mà dám mang đến đây định chôm sen của ta? Sau phút bối rối khi thấy tất cả một nhỏ Ếch khổng lồ như vậy. Cô nhỏ xíu che lá sen mang lại bình thức giấc rồi nói: - Tui là Cô bé che lá sen. Sen vào Ao này là của Ếch hả? Tui hông biết. Tui nghe Già thôn nói, tất cả mọi sản phẩm công nghệ trong làng hầu như là của chung, buộc phải tui định hái tí thôi. Ếch ngữa mặt lên trời cười mập rồi nhại lại giọng cô nhỏ nhắn nói: - "mọi thiết bị trong làng số đông là của chung". Hứ, vậy sao ta vô nhà hàng siêu thị lấy cái xe Vet-sì-pa dắt ra, hông trả tiền thì bị lão Già xã kiu đảm bảo bắt lại? trong những khi nói, Ếch hòn đảo đôi mắt... Lồi của hắn chú ý xung quanh. Rồi hắn nhìn cô bé xíu mà nhẩm tính "bây giờ đồng hồ là buổi trưa, chắn hông bao gồm ai ra vô làng mạc đâu". Ếch tính vậy là cũng chính vì nó đã bị bỏ đói mấy hôm nay rùi, kể từ lúc dân trong buôn bản mở đợt phòng chống bệnh dịch do côn trùng nhỏ gây ra, họ đã phun xịt thuốc mang đến nỗi các thức nạp năng lượng từ khoái khẩu đến tạm thời của ếch là: ruồi, muỗi... Cũng hông còn nữa. Ếch quan sát cô bé nhỏ rồi đo lường lại: Con nhỏ xíu tròn tròn trịa như... Củ tỏi này chắc hẳn mình no được nhị ngày, nỗ lực cũng được. Liếc thấy gói xoàn trên tay cô bé, Ếch nói nhằm phân tán sự chăm chú của cô nhỏ nhắn trong cơ hội hai chân sau sẵn sàng nhảy tới vồ mồi: - Cô nhỏ nhắn mang quà đến ai thế? vị ngây thơ, cô bé nhỏ trả lời thiệt lòng: - Tui với quà cho tỉ Bạch Miêu nhà tại số 1421. Tỉ hiện nay đang bị ốm. Bạch miêu? Ếch loáng nhướng ngươi nghĩ ngợi. Ngoài ra cái tên này cũng tương đối nổi giờ trong làng. A, lưu giữ rùi, đây dường như là Bà chủ tịch tập đòan gì gì đó, chắn vào nhà có khá nhiều tài sản lắm... Vả lại Bạch miêu và củ hành trước mặt hoàn toàn có thể giúp mang lại Ếch no được một tuần lễ. Ếch nhếch miệng mỉm cười nhẹ một chiếc rồi bỗng thay đổi thái độ: - Thôi, thấy cô nhỏ bé có lòng tốt, thương người như vậy. Ta cho cô nhỏ nhắn hái sen của ta đó cùng cũng tặng ngay thêm vài cái cho tỉ Bạch Miêu của cô ăn uống cho... Mát. Nói ngừng ếch nhãy ùm xuống Ao lặn mất. Cô nhỏ nhắn che lá sen quan trọng tin được là trong làng lại sở hữu người... Dễ thương và đáng yêu đến vậy. Gắng là cô tha hồ nhưng vừa hái sen vừa ăn, lại còn hái thật nhiều để mang về làm wà mang đến tỉ Bạch miêu nữa chứ... nhưng mà cô bé bỏng đã lầm... Khi nhảy đầm xuống ao là Ếch muốn chơi trò "dương Đông kích Tây". Ếch làm cho cô nhỏ xíu nghĩ là Ếch đang về nhà, nhưng thực tế là ếch lặn quý phái bờ kia cùng chạy trực tiếp tới bên Bạch Miêu. Tới bên Bạch Miêu, Ếch gõ cửa: cộp...cộp.. Một tiếng nói nghe rất... Miu trong đơn vị vọng ra: Ai thế? Ếch giả giọng của cô nhỏ xíu che lá sen nói cùng với vào: Dạ, em đây. Em là cô bé nhỏ che lá sen đây... Giọng Bạch miêu trong bên nói ra: Em vào đi, mà lại nhớ mang khẩu trang vào đó, vị tỉ hiện giờ đang bị SARS, sợ lây đến em... Thật chính xác là "buồn ngũ gặp chiếu manh, đói bụng chạm mặt cơm cháy". Ếch ta tức khắc kéo tấm da ếch lên bít tạm khía cạnh lại bước vào nhà. Khi tới gần chóng của Bạch miêu, trong những lúc Bạch Miêu đang ho sụ sụ, thì Ếch há khổng lồ họng ra, dùng mẫu lưỡi lâu năm trời cho của chính mình túm gọn Bạch miêu và... Nuốt vào vào bụng. Ăn xong, ếch thả sức ngồi xuống và ngắm gia sản trong nhà đất của Bạch Miêu rồi từ nói: Đúng là ả này nhiều thật, bên tòan là trang bị đạc thời thượng trong hết sức thị, chắc chắn rằng ả chuyên tách bóc lột mức độ lao đụng của nhân viên cấp dưới nên mới dành được cơ ngơi như vầy. Vừa dịp đó, bỗng có tiếng gõ cửa... Cốc cốc... Ếch nghĩ chắc chắn rằng cô nhỏ nhắn che lá sen đã đến, đề nghị lên chóng kéo chăn (mền) bịt thân lại sau đó nói ra: - Ai đó? Một các giọng nói từ bên phía ngoài trả lời lại: - Em đây, em là cô nhỏ nhắn che lá sen đây... Ếch nói: em đấy à? Vào đi em kẻo gió lạnh.... Cô bé che lá sen vào và nuốm gói vàng cùng đầy đủ búp sen đi thẳng liền mạch tới chổ Ếch ngồi với nói: - Tỉ bị bệnh gì vậy? có thấy khỏe chưa? bà mẹ gửi khuyến mãi chị món rubi Bum-Bum này, còn đấy là sen bởi em hái. Không hóng Ếch nói gì, cô bé che lá sen ngồi xuống trên cái ghế kê ngay sát giường cùng vào luôn luôn bài như thuộc sẵn: - Tỉ ơi tỉ, sao mắt tỉ to thế? Ếch mĩm cười và nói: - mắt tỉ to lớn là để xem em rõ hơn, giúp thấy em xin-được-đẹp hơn xưa... Cô bé xíu thích chí, hỏi tiếp: - Tì ơi tỉ, sao tay tỉ gồm màng vậy? Ếch nói: - Tay tỉ có màng là nhằm khi em thấy nóng, tỉ dùng nó làm cho quạt, quạt mát cho em thay loại lá sen kia đi.. Cô nhỏ nhắn vui quá đề xuất tiếp: - Tỉ ơi tì, sao bụng tỉ khổng lồ thế? Ếch nghĩ về bụng: "sao nó cứ hỏi không đúng trong những truyện nhỉ?", cơ mà vẫn trả lời: - Bụng tỉ lớn là nhằm khi em mệt, muốn nằm nghỉ, thì cần sử dụng bụng tỉ nỗ lực gối nhưng mà nằm. Cô bé lại hỏi tiếp: - Tỉ ơi tỉ, sao miệng tỉ lớn thế? Ếch cười to và nói: - mồm tỉ to là để...nuốt em dể hơn. Nói chưa dứt câu thì ếch vẫn há khổng lồ miệng, cần sử dụng lưỡi quấn chặt mang cô bé nhỏ và nuốt luôn cô nhỏ bé vào bụng... lúc nuốt xong, ếch cảm thấy bi tráng ngủ, cho nên nó nằm xuống giường mà lại ngủ luôn, giờ ngáy của chính nó vang vọng mọi căn nhà... thời điểm đó trên đường làng, từ xa nghe tất cả tiếng cái xe Vet-si-pa của ai đang chạy đến. Thì ra chính là của chưng cướp biển lớn về hưu. Lúc đi mang đến gần tòa nhà của Bạch Miêu, bác nghe thấy tiếng ngáy của ếch đề xuất dừng xe pháo lại và nhìn vào căn nhà và suy nghĩ: "Căn công ty này là của Bạch Miêu, nghe nói BM chỉ sống có một mình, thường xuyên ngày tôi chỉ nghe tiếng ngáy như mèo, sao hôm nay có tiếng kỳ lạ thế? tuyệt là BM mới nhân ái tình?" gắng là bác mon men lại gần tòa nhà với hi vọng là phát chỉ ra bf của Bạch miêu, để mai đưa lên trang nhứt của Báo Lá Cải, thì nuốm nào bác cũng đều có chút tiền nhuận bút.. lúc đến nơi, qua khe hở của cửa chính, bác bỏ thấy bé ếch đã nằm ngủ trên giường, bao quanh là vương vãi vài hại lông mèo với dưới chân nệm là một cái lá sen, bụng bé ếch thì lớn tổ bố.... Chỉ vậy thôi là bác bỏ đã hiểu. Đi thẳng vào nhà, tay cụ thanh gươm gỉ, bác cướp biển cả thẳng tay rạch một đường dài xung quanh bụng của Ếch. Kỳ quái thay, từ trong bụng ếch, Bạch Miêu và Cô nhỏ xíu che lá Sen lần lượt thông thường ra và vẫn trẻ trung và tràn trề sức khỏe bình thường. Bác cướp đại dương chạy ra đem tí dầu vật dụng từ loại xe đổ vào bụng ếch rồi mang kim may lại. Đau quá, ếch tỉnh lại, thấy trong nhà có chưng cướp hải dương oai nghiêm, ếch biết là mình đã bị phát hiện, cho nên nó tung bốn chân xuống sàn nhà phóng dũng mạnh qua cửa sổ trốn mất. trường đoản cú đó, dân trong làng hoàn toàn có thể ra Ao Sen câu... Post với hái sen mà không còn bị nhỏ ếch nào hành hạ nữa. Còn cô bé che lá sen thì càng ngày xin-được-đẹp hơn, đã thông minh hơn, cô sống hạnh phúc suốt đời trong làng cùng vẫn thường sang thăm tỉ Bạch Miêu của chính mình với hồ hết búp sen được hái từ cái Ao của ếch.